Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 3 tháng 3, 2011

Phúc Lộc Thọ

Phúc, Lộc, Thọ luôn được trưng bày cùng nhau và tượng trưng cho 3 yếu tố quan trọng nhất của vận may.

Câu chuyện về ba vị thần Phúc, Lộc , Thọ


Phúc Lộc Thọ hay Phước Lộc Thọ (Giản thể: 福禄寿; Phồn thể: 福祿壽; bính âm: Fú Lú Shòu) là thuật ngữ thường được sử dụng trong văn hóa Trung Hoa và những văn hóa chịu ảnh hưởng từ nó, để nói về ba điều cơ bản của một cuộc sống tốt đẹp là: những điều lành (Phúc), sự thịnh vượng (Lộc), và tuổi thọ (Thọ). Mỗi điều tượng trưng cho một vị thần, ba vị này thường gọi chung là ba ông Phúc-Lộc-Thọ hay Tam Đa, và thường không được tách rời.
phuc loc tho theo phong thuy

Ông Phúc

Ông Phúc thường được đặt ở giữa tượng trưng cho sự may mắn, tốt lành. Tương truyền, Ông Phúc là một quan thanh liêm của triều đình. Theo quan niệm xưa, nhà đông con là nhà có phúc nên đôi khi còn thấy có một đứa trẻ đang nắm lấy áo Ông Phúc, hoặc nhiều đứa trẻ vây quanh ông hay là có hình ảnh con dơi bay xuống ông (dơi phát âm giống 'phúc').
Ông Phúc tên thật là Quách Tử Nghi, Thừa tướng đời Đường. Cụ xuất thân vốn là quý tộc, đồng ruộng bát ngát hàng trăm mẫu, nhưng suốt cuộc đời tham gia triều chính, cụ sống rất liêm khiết, thẳng ngay. Không vì vinh hoa, phú quý mà làm mất nhân cách con người.
Cụ bà và cụ ông bằng tuổi nhau. Người Việt ta có câu: 'Cùng tuổi nằm duỗi mà ăn'. Còn theo người Hoa Hạ ở Trung Nguyên thì vợ chồng cùng tuổi là rất tốt. Họ có thể điều hòa sinh khí âm, khí dương cho nhau. Vì vậy, có thể bớt đi những bệnh tật hiểm nguy. Lại cùng tuổi nên dễ hiểu nhau, dễ thông cảm cho nhau, nên hai cụ rất tâm đầu, ý hợp. Hai cụ 83 tuổi đã có cháu ngũ đại. Lẽ dĩ diện phải là nam tử rồi. Cụ Phúc thường bế đứa trẻ trên tay là như vậy. Theo phong tục của người Hoa cổ đại, sống đến lúc có cháu ngũ đại giữ ấm chân nhang của tổ tiên là sung sướng lắm lắm! Phúc to, phúc dày lắm lắm! Bởi thế cụ mới bế thằng bé, cháu ngũ đại, đứng giữa đời, giữa trời, nói:
- Nhờ giời, nhờ phúc ấm tổ tiên, ta được thế này, còn mong gì hơn nữa. Rồi cụ cười một hơi mà thác. Được thác như cụ mới thực sự được về cõi tiên cảnh nhàn du. Cụ bà ra ôm lấy thi thể cụ ông và chít nội than rằng:
- Tôi cùng tuổi với chồng tôi. Phúc cũng đủ đầy, dày sâu, sao giời chẳng cho đi cùng…
Ai có thể ngờ, nói dứt lời cụ bà cũng đi luôn về nơi chín suối. Hai cụ được con cháu hợp táng. Vậy là sống bên nhau, có nhau, chết cũng ở bên nhau, có nhau. Hỏi còn phúc nào bằng. Và cụ được người đời đặt tên là Phúc.

Ông Lộc

Ông Lộc hay Thần Tài tượng trưng cho sự giàu có, thịnh vượng. Theo truyền thuyết, Ông Lộc được sinh tại Giang Tây, sống trong thời Thục Hán của Trung Quốc, ông còn là một quan lớn của triều đình, có nhiều tiền của. Ông thường mặc áo màu xanh lục vì trong tiếng Hoa, 'lộc' phát âm gần với lục', tay cầm 'cái như ý' hoặc thường có một con hươu đứng bên cạnh (hươu cũng được phát âm giống 'lộc').
Ông Lộc tên thật là Đậu Từ Quân, làm quan đến chức Thừa tướng nhà Tấn. Nhưng cụ Đậu Từ Quân là một quan tham. Tham lắm. Cụ hưởng không biết bao nhiêu vàng bạc, châu báu, là của đút lót của những kẻ nịnh thần, mua quan, bán tước, chạy tội cho chính mình, cho con, cho cháu, cho thân tộc. Trong nhà cụ, của chất cao như núi. Tưởng cụ Đậu Từ Quân được như thế đã là giàu sang, vinh quang đến tột đỉnh. Cụ chỉ hiềm một nỗi, năm cụ tám mươi tuổi vẫn chưa có đích tôn. Do vậy cụ lo nghĩ buồn rầu sinh bệnh mà chết. Cụ ốm lâu lắm. Lâu như kiểu bị tai biến mạch máu não bây giờ. Cụ nằm đến nát thịt, nát da, mùi hôi thối đến mức con cái cũng không dám đến gần. Đến khi chết, cụ cũng không nhắm được mắt. Cụ than rằng:
- Lộc ta để cho ai đây? Ai giữ ấm chân nhang cho tổ tiên, cho bản thân ta?

Ông Thọ

Ông Thọ tượng trưng cho sự sống lâu với hình ảnh là một ông già râu tóc bạc trắng, trán hói và dô cao, tay cầm quả đào, bên cạnh thường có thêm có con hạc.
Ông Thọ tên là Đông Phương Sóc, làm Thừa tướng đời Hán. Triết lý làm quan của cụ Đông Phương Sóc là quan thì phải lấy lộc. Không lấy lộc thì làm quan để làm gì. Cụ coi buôn chính trị là buôn khó nhất, lãi to nhất. Nhưng cụ Đông Phương Sóc vẫn là quan liêm. Bởi cụ nhất định không nhận đút lót. Cụ chỉ thích lộc của vua ban thưởng. Được bao nhiêu tiền thưởng, cụ lại đem mua gái đẹp, gái trinh về làm thê thiếp. Người đương thời đồn rằng, trong dinh cụ, gái đẹp nhiều đến mức chẳng kém gì cung nữ ở cung vua. Cụ thọ đến 125 tuổi. Nên người đời mới gọi cụ là ông Thọ. Trước khi về chốn vĩnh hằng, cụ Thọ còn cưới một cô thôn nữ xinh đẹp mới mười bảy tuổi. Cụ Đông Phương Sóc bảo, cụ được thọ như vậy là nhờ cụ biết lấy âm để dưỡng dương.
Do cụ Đông Phương Sóc muốn có nhiều tiền để mua gái trẻ làm liều thuốc dưỡng dương, cho nên suốt cuộc đời của cụ, cụ chỉ tìm lời nói thật đẹp, thật hay để lấy lòng vua. Có người bạn thân khuyên cụ:
- Ông làm quan đầu triều mà không biết tìm lời phải, ý hay can gián nhà vua. Ông chỉ biết nịnh vua để lấy thưởng thì làm quan để làm gì.
Cụ Đông Phương Sóc vuốt chòm râu bạc, cười khà khà bảo:
- Làm quan không lấy thưởng thì tội gì mà làm quan. Can gián vua, nhỡ ra vua phật ý, tức giận, chém đầu cả ba họ thì sao?
Cụ Đông Phương Sóc 125 tuổi mới chịu từ giã cõi đời. Khi cụ chết thì con không còn, cháu cũng đã hết cơm hết gạo mà chắt đích phải làm ma, phải thay cha, thay ông, chở cụ nội.

Phúc, Lộc, Thọ là 3 vị Thần quan trọng nhất và phổ biến nhất trong văn hóa Trung Quốc.

phuc loc tho theo phong thuy trung quoc

Khách sạn Thiên Tử  ở Trung Quốc mang hình 3 ông Phúc, Lộc, Thọ.
3 vị thần này biểu tượng cho sự may mắn, giàu có và tuổi thọ.

Hầu hết người dân Trung Quốc đều trưng bày hình ảnh 3 vị Thần này trong phòng khách hoặc phòng làm việc hoặc quày kinh doanh.
Tuy nhiên, họ ít khi thờ cúng Thần Phúc, Lộc, Thọ vì cho rằng chỉ cần trưng bày tượng 3 vị Thần này trong nhà cũng đủ thu hút vượng khí chủ về phúc, lộc, thọ.

Điều đáng chú ý là người dân Trung Quốc có cách trưng bày tượng của 3 vị Thần này với đủ kích thước và chất liệu khác nhau.

Gia đình giàu có thường đặt những pho tượng Phúc, Lộc, Thọ rất lớn ở tiền sảnh.

Gia đình trung lưu dùng tượng bằng gốm sứ, sơn màu sáng và đẹp, hoặc làm bằng vật liệu quý như ngà voi, vàng với mong muốn cuộc sống sẽ gặp nhiều may mắn.

- Phúc Thần chủ về của cải và hạnh phúc.

- Lộc Thần chủ về quan lộc và tài lộc, cầm quyền trượng.

- Thọ Thần chủ về trường thọ, có đầu trọc, một tay cầm trái đào và tay kia chống gậy. Một số tranh vẽ Thọ Thần còn có một con nai. Nai cũng là biểu tượng của trường thọ.

Phúc, Lộc, Thọ luôn được trưng bày cùng nhau và tượng trưng cho 3 yếu tố quan trọng nhất của vận may. Sự hiện hữu của họ đảm bảo sức khỏe, thịnh vượng, tài lộc.

Nên trưng bày trong phòng khách, phòng làm việc, quày kinh doanh. Mặt 3 vị Thần này nhìn ra phía cửa chính.

Lưu ý khi trưng bày 3 vị Thần này, bạn phải đặt ở vị trí cao và trang trọng.

Thứ Bảy, 26 tháng 2, 2011

Bức Mẹ con dân tộc Lô Lô

Kích thước 80cm x 100 cm
    Chất liệu: Sơn dầu
    Năm 1987
    Giá 4500 usd

Họa sĩ Phạm Lực và những mối tình qua tranh

"Mất một mối tình và được một mối tình vì tranh. Cả đời cầm cọ vẽ chứ không biết làm gì khác. Có cả một CLB fan hùng hậu luôn luôn sát cánh bên mình". Phạm Lực tóm tắt cuộc đời của ông qua vài dòng. Nhưng triển lãm mới nhất của ông tại Bảo tàng Mỹ thuật TP HCM còn nói lên nhiều điều hơn thế nữa. 
242 tác phẩm gồm sơn dầu, tranh bao tải, sơn mài do họa sĩ Phạm Lực cất công mang từ Hà Nội vào Sài Gòn đã được Bảo tàng Mỹ thuật xác nhận: Đây là triển lãm tranh cá nhân lớn nhất từ xưa đến nay tại TP HCM.
Và một việc cũng chưa từng có tiền lệ với các họa sĩ khác là: Vào Nam cùng với người họa sĩ 65 tuổi này còn có đoàn 12 người thuộc CLB những người yêu tranh Phạm Lực. Họ tạm xếp công việc bận rộn riêng để dự triển lãm của ông với tấm lòng yêu quý của những người bạn, người hâm mộ. 
"Lưới nhỏ" - tranh sơn mài Phạm Lực.  
Nói về "mối tình" với các fan, họa sĩ Phạm Lực kể, CLB này thành lập từ năm 2004 do những người yêu thích tranh của ông lập nên. Hàng năm, các thành viên đều cố gắng tổ chức một triển lãm giới thiệu tranh của ông với khán giả trong nước. Nhà sưu tập Nguyễn Sĩ Dũng cho biết, đến nay, CLB giữ lại khoảng 4.000 bức tranh đẹp của ông. Đó là một niềm vui với các thành viên vì có giai đoạn tranh Phạm Lực được người nước ngoài ồ ạt mua, khiến mọi người lo rằng "không lẽ sau này, con cháu chúng ta muốn xem tranh Phạm Lực phải ra nước ngoài".  
Ông Ngô Quang Tuấn, chủ tịch CLB tranh Phạm Lực, tâm sự: "Tôi vốn là người tàn tật, lại nhiều khi gặp chuyện không vui, nhưng mỗi lúc như vậy, pha ấm trà ngồi ngắm tranh Phạm Lực, tự nhiên thấy tinh thần thoát khỏi bế tắc". Đến nay CLB có 60 hội viên trong và ngoài nước, gồm đủ mọi ngành nghề: bác sĩ, kiến trúc sư, công nhân... Họ sẵn sàng làm "hậu phương" vững chắc để giúp họa sĩ yên tâm sáng tác bên giá vẽ.
"Mẹ con" - tranh giấy Phạm Lực.
Bên cạnh câu chuyện về người hâm mộ, họa sĩ Phạm Lực cũng bùi ngùi nhớ về mối duyên "hạnh ngộ" kỳ lạ giữa ông và một người phụ nữ Pháp.
Bà tên là Francoise, một cán bộ của UNICEF làm việc tại Hà Nội trước đây. Vào giai đoạn mà họa sĩ trong nước còn chưa thể sống bằng tranh vẽ, thậm chí các tác phẩm của bộ tứ Nghiêm - Liên - Sáng - Phái còn bị không ít người tính ngang như các nhu yếu phẩm, người phụ nữ Pháp này đã nhận ra giá trị của chúng. Bà đam mê hội họa, thích sưu tầm tranh. Chỉ một lần được ngắm tranh Phạm Lực, bà ấn tượng bởi nét hồn hậu trong các bức tranh và đem lòng "thương thầm nhớ trộm" người họa sĩ Việt Nam.
Yêu tranh nên phải tìm cách gặp được người vẽ tranh. Bà mua tác phẩm của ông trong 3 năm nhưng không trả tiền. Một lần, bà mời ông lên xe với lý do đi "nhận tiền tranh". Xe chở ông đến đường Nghi Tàm, bước xuống, ông mới vỡ lẽ bà trả ông một căn nhà thật to.
Khi người vợ đầu từ bỏ ông vì cuộc sống quá khốn khó, Phạm Lực đến với người vợ Pháp như một mối lương duyên. Nhờ bà, ông được đi khắp châu Âu để vẽ. Sau này, bà muốn ông qua Pháp sống để có đủ điều kiện toàn tâm toàn ý sáng tác, không phải lo việc mưu sinh. Thế nhưng, ông đã ở lại vì biết rằng, rời quê hương cũng nghĩa là xa nguồn mạch nuôi dưỡng cảm hứng sáng tác.
Đến Bảo tàng Mỹ thuật TP HCM những ngày này, người xem như lạc vào thế giới sống động của sắc màu, rộng mở về chiều kích không gian, thời gian. Hàng trăm bức ảnh mang đa dạng đề tài, như một "cuốn sách" kể lại cuộc sống từ thời chiến đến hòa bình. Nhà sưu tập Nguyễn Sĩ Dũng nhận xét: "Theo cảm nhận của tôi, văn hóa, cốt cách Việt thể hiện qua tranh Phạm Lực ở từng đường nét khỏe khoắn, phá cách lẫn ngẫu hứng. Tranh ông không tỉa tót mà ào ạt, mạnh mẽ, lại thêm nét hài hước kín đáo". 
Phạm Lực tốt nghiệp ĐH Mỹ Thuật Hà Nội năm 1977. Ông đã thực hiện 26 cuộc triển lãm trong và ngoài nước.
Ông có thể vẽ ngày vẽ đêm. Căn nhà 3 tầng ở đường Nghi Tàm của ông chất đầy ắp tranh vẽ. Cứ buông tranh lụa, ông quay sang bột màu. "Bí" cảm hứng ở bột màu, ông đến với sơn mài, rồi vẽ trên bao tải, trên bao bột mì giặt sạch, trên cả giấy chống ẩm. Ông vẽ nhiều về hình ảnh người phụ nữ, những số phận con người: một gia đình người bán cá, ông già kéo nhị hát xẩm, người mẹ bán hàng nước đầu làng với những cái chõng tre bày nải chuối, lọ kẹo... 
Một nhà sưu tập kể, trong 5 năm trở lại đây, tranh Phạm Lực bán ra nước ngoài rất nhiều, phần lớn là để gây quỹ giúp đỡ trẻ em và phụ nữ. Vừa qua, họa sĩ Phạm Lực đã tặng cho Hội nước sạch Việt Nam ba bức tranh sơn mài, một bức đã bán được 207 triệu đồng. Và năm 2005, hai bức tranh trị giá 1.500 USD của ông đã đấu giá tại giải golf từ thiện được 19.000 USD. Năm 2006, cũng tại một cuộc đấu giá golf từ thiện do công ty Him Lam tổ chức, thêm hai bức tranh của ông được bán với giá 15.500 USD.
Là chắt ruột của đại thi hào Nguyễn Du, ở người họa sĩ gày gò này toát lên vẻ nhân hậu và giản dị. Trên tất cả mọi thứ, ông muốn có một sức khỏe để vẽ và mang lại niềm vui cho người khác từ tác phẩm. Ông đùa, mình có hai bà vợ nhưng bây giờ hầu như chỉ sống với và quây quần xung quanh toàn là nhà sưu tập. Đôi khi chỉ ngồi tán gẫu, uống tách trà với họ, ông lại nảy ra ý tưởng sáng tác. Và vẽ, đó là mối tình không bao giờ phai nhạt trong trái tim ông.
Triển lãm tranh của họa sĩ Phạm Lực tại Bảo tàng Mỹ thuật TP HCM kéo dài đến 15/6.

                                                       Theo Thoại Hà báo Vnwxpress.net đăng ngày Thứ sáu, 18/5/2007

'Cuộc sống muôn màu' qua tranh Phạm Lực

Giống ống kính vạn hoa, triển lãm tranh Phạm Lực khai mạc ngày 28/11 tại Bảo tàng Mỹ thuật TP HCM đem đến cho người xem những khoảnh khắc muôn màu, muôn vẻ qua nhiều lát cắt của cuộc sống.
Sau gần hai năm triển lãm tranh tại Bảo tàng Mỹ thuật thành phố, sự trở lại của họa sĩ Phạm Lực với một phòng trưng bày tranh, trong đó rất nhiều sáng tác mới, khiến các đồng nghiệp của ông không khỏi ngạc nhiên vì sức sáng tạo bền bỉ của người họa sĩ cao niên.
Họa sĩ vốn là chắt ruột của đại thi hào Nguyễn Du cho biết, triển lãm lần này là dịp tổng kết 45 năm hành trình hoạt động mỹ thuật của ông từ năm 1963 đến nay và cũng là dịp ông nhìn lại mình sau một năm miệt mài sáng tác.
"Cuộc sống muôn màu" gồm 64 tác phẩm, hầu hết là tranh acrylic, sơn dầu trên vải phản ánh cuộc sống đời thường của nhiều tầng lớp lao động trong cả nước với những sắc màu trầm, êm và bút pháp giản dị. Những hình ảnh cuộc sống đời thường như con cua nhỏ, hai cha con dắt tay trên đường, đóa sen đồng nội, mẹ âu yếm con, phố cổ Hà Nội nép mình lặng lẽ... cho thấy Phạm Lực trung thành với lối vẽ hiện thực chắt lọc và đơn giản chứ không say sưa trong cách thức biểu hiện, không cầu kỳ trong ý tưởng. Chút lãng đãng của hoài niệm về không gian xưa, chút phiêu bồng của người thích lang thang cảm nhận cuộc sống đã để lại trong tranh ông những cảm xúc bình dị, ngọt ngào.
2008 là năm người họa sĩ này trải lòng với nhiều công tác xã hội trong và ngoài nước. Phạm Lực cho biết, vừa qua ông rất vui khi có hai bức tranh bán đấu giá thu được 15.000 USD tặng vào quỹ ủng hộ trẻ em nạn nhân chất độc da cam; và ông còn tặng 3 bức tranh khác bán đấu giá thu được 27.000 USD để ủng hộ quỹ phẫu thuật nụ cười. Tiếp đó, đến tháng 10, Phạm Lực mang tranh đến triển lãm tại Nantes, Pháp và tại đây ông cùng hội Bambu tặng 5.000 USD cho trẻ mồ côi tỉnh Hà Nam.
Dưới đây là vài tác phẩm của họa sĩ Phạm Lực trưng bày tại triển lãm:
                                        Cha và con. Tranh sơn dầu.
                                Hà Nội năm 1946. Tranh sơn dầu.
                                 Được mùa. Tranh Sơn dầu.
                                Mơ hạnh phúc. Tranh sơn dầu.
                                 Trở về đồng bằng.
                                              Âu yếm. Tranh sơn mài.
                                 Đi chợ thời chiến. Tranh sơn dầu trên bao tải.


                                                                     Theo Vân Anh báo Vnexpress đăng Chủ nhật, 30/11/2008

Thứ Sáu, 25 tháng 2, 2011

Chum xu Minh- Hồng Hóa, Lệ Dụng

Chum xu dạng bình tu hú đẹp và lạ. Xu to bản sắc nét, quý nhất trong tất cả các loại xu của các vương triều. Tuy lọ bé nhưng là bé hạt tiêu nha các bác. Cân nặng áng chừng khoảng 10kg. Đẹp đến mức hoàn hảo, nhiều bác đến xem chỉ biết tậc lưỡi chẳng thốt nên lời. :)) kính mời cả phố nha...




Chum xu cổ đệp hoàn hảo

Mời các bác vào thưởng lãm và đừng quên cho em xin ý kiến nha. Xu to nguyên bản, em dùng búa đập vỡ một mảng, không ngờ đến vỡ cũng sành điệu quá, đúng một nhát là ăn ngay. Cao 25cm, đk bụng 22cm, cân nặng em sẽ update sau. Em chơi vài hôm rồi giao lưu nha các bác. :))